09/06/2022

3066

Năm cuối rồi, chỉ muốn dậy thật sớm, đi thật chậm để níu giữ khoảng thời gian ít ỏi còn lại ở giảng đường đại học

“Ngày mới vào đại học, tôi đã từng muốn 04 năm học trôi qua thật nhanh, tốt nghiệp thật nhanh để trở nên già dặn, tài giỏi hơn. Nhưng, khi sắp bị “đuổi” ra khỏi trường, tôi lại muốn tìm mọi cách để níu giữ, làm mọi việc để biến khoảng thời gian ít ỏi còn lại trên giảng đường đại học trở nên ý nghĩa hơn…”

Sinh viên Đào Như Quỳnh – Lớp KT12-01 khoa Kế toán trường Đại học Đại Nam

Đó là chia sẻ của sinh viên Đào Như Quỳnh – Lớp KT12-01 khoa Kế toán trường Đại học Đại Nam. Được biết, Như Quỳnh là một trong những sinh viên xuất sắc của khoa Kế toán, 04 năm liền dành học bổng xuất sắc. Chúng tôi xin được trích đăng nguyên văn chia sẻ của bạn về khoảng thời gian 04 năm học tập dưới mái trường Đại học Đại Nam cũng như những tình cảm của bạn dành cho thầy cô, bạn bè.

“Thời gian vô tình trôi nhanh, con người thì không thể không lớn. Thoắt cái đã 4 năm, không phải là dài nhưng đủ để nhận ra sự thay đổi của một sinh viên.

Đào Như Quỳnh và "đồng đội" trong cuộc thi “Nhà kế toán tương lai” do khoa Kế toán tổ chức.

Mới đây thôi còn “chân ướt chân ráo” bước vào trường, bao bỡ ngỡ mà nay đã là sinh viên năm cuối. Ngày mới vào đại học, tôi đã từng muốn 04 năm học trôi qua thật nhanh, tốt nghiệp thật nhanh để trở nên già dặn, tài giỏi hơn. Tôi háo hức nghĩ đến ngày được cầm tấm bằng Cử nhân kế toán trên tay, tự tin đi xin việc làm. Thậm chí, tôi đã nghĩ đến việc, mình sẽ làm gì với tháng lương đầu tiên trong cuộc đời. Và còn rất nhiều những dự định tương lai tươi sáng khác nữa.

Thế nhưng, khi sắp bị “đuổi” khỏi trường, tôi lại muốn tìm mọi cách để níu giữ, làm mọi việc để biến khoảng thời gian ít ỏi còn lại trên giảng đường đại học trở nên ý nghĩa hơn… Thật là mâu thuẫn đúng không?

4 năm liền, Đào Như Quỳnh là sinh viên xuất sắc của khoa Kế toán.

Năm cuối đại học của tôi là những ngày không kịp ăn sáng cũng chẳng thể ngủ trưa vì phải đi thực tập, hoàn thành báo cáo thực tập, luận văn tốt nghiệp. Rồi còn phải suy nghĩ xem ra trường mình sẽ làm gì, ở đâu? Năm cuối đại học của tôi chẳng còn những buổi sáng chạy bở hơi tai vì lo trể học cũng chẳng còn muốn ngủ nướng. Mỗi buổi sáng chỉ muốn thức dậy thật sớm, đi thật chậm dưới sân trường để níu giữ khoảng thời gian ít ỏi còn lại trên giảng đường đại học.

4 năm là một khoảng thời gian không dài nhưng đủ để mỗi sinh viên chúng tôi biết mình đang đứng ở đâu, mình muốn gì, và lựa chọn của mình là đúng hay sai. Từ những ngày đầu bỡ ngỡ bước vào trường, có một chút e sợ, ngại ngùng. Nhận được sự chỉ dạy tận tình của các thầy cô, sự quan tâm chia sẻ của các bạn, bản thân tôi đã từng bước trưởng thành. Nỗi hoài nghi ban đầu dần dần biến thành một niềm tin vững chắc. Niềm tin mình sẽ trở thành một người có ích cho xã hội, được làm những việc mình thích, theo đuổi ước mơ của mình, có thể làm những việc mà người khác không thể làm được.

Cũng như nhiều bạn, Đại Nam không phải là “tình yêu đầu tiên” của tôi. Nhưng, ngay từ những ngày đầu đặt chân đến trường, tôi đã bị ấn tượng về môi trường học tập thân thiện. Các thầy cô có trình độ chuyên môn cao; vừa là thầy, vừa là bạn; vừa dạy học, vừa chia sẻ và truyền đạt kinh nghiệm khiến chúng tôi luôn cảm thấy thoải mái như đang ở nhà mình. Những kiến thức quý báu mà các thầy cô truyền dạy sẽ mãi là hành trang vững chắc cho chúng tôi tự tin bước đi trên con đường mình đã chọn.

Ngày mai chia xa. Sẽ nhỡ mãi mái trường dấu yêu ghi dấu bao kỷ niệm của những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ nhất cuộc đời. Cảm ơn Đại Nam! Cảm ơn khoa Kế toán đã trao cho tôi và các thế hệ sinh viên những trải nghiệm tuổi trẻ vô giá. Đó là tri thức, kinh nghiệm, là thái độ sống tích cực. Và trên hết là tình cảm thầy trò thiêng liêng, cao quý… Tự hào sinh viên Đại học Đại Nam!”

Đào Như Quỳnh – Lớp KT12-01, khoa Kế toán, trường Đại học Đại Nam